1. Muốn biết nhân phẩm của một người, hãy nhìn thái độ của họ với kẻ yếu. Thân thiện hay là coi thường. 2. Muốn biết thực lực của một người, hãy nhìn thái độ của họ với kẻ mạnh. Nịnh nọt hay bình tĩnh. 3. Muốn biết tầm nhìn của một người, hãy nhìn thái độ của họ với người cùng nghề. Là học tập hay là nói xấu. 4. Muốn biết phẩm chất của một người, hãy nhìn hình dáng của họ lúc say rượu. Kỷ luật hay mất kiểm soát. 5. Muốn nhìn sự nhẫn nại của một người, hãy nhìn thái độ của họ với một đứa trẻ. Là nhẹ nhàng hay nóng nảy. 6. Muốn biết sự giáo dục của một người như thế nào, hãy nhìn cách họ đối xử với bố mẹ. Hiếu thảo ngoan ngoãn hay to tiếng quát mắng. 7. Muốn biết lòng dạ của một người như thế nào, hãy nhìn thái độ của họ với những lời phê bình. Vô tư hay xung đột. 8. Muốn biết sự kỷ luật của một người, hãy xem trạng thái của họ lúc một mình. Là buông thả hay khắc chế. 9. Muốn biết tâm thái của một người, hãy nhìn vào bộ dạng của họ khi họ thất bại. Nản lòng hay cố gắng hơn. 10. Muốn biết...
Gillian là một cô bé 7 tuổi. Cô bé 7 tuổi không thể ngồi yên phút nào trong giờ học với biệt danh “Wriggle Bottom” (tạm dịch là: “Cái mông vặn vẹo”). Gillian liên tục đứng lên, ngồi xuống; lơ đễnh mất tập trung; suy nghĩ vẩn vơ và không theo được bài giảng. Thầy cô của Gillian lo lắng, buồn phiền về cô bé. Họ phạt cô bé. Họ la mắng cô bé. Họ tặng cô bé một phần thưởng vào đôi lần cô bé chú tâm trong giờ học. Nhưng chẳng ích gì. Gillian hoàn toàn không biết phải làm thế nào để không nhấp nhổm và tập trung trong giờ học. Ở nhà cũng vậy. Mẹ cũng dùng hình phạt với Gillian. Vì thế, cô bé không chỉ nhận điểm kém và bị phạt ở trường, mà còn phải chịu đựng tất cả những điều tồi tệ đó ở nhà. Một hôm, mẹ của Gillian được mời tới trường. Người phụ nữ buồn thê thảm như thể biết trước mình sắp nhận được tin dữ dắt tay con đến thẳng phòng gặp mặt. Các giáo viên trao đổi về một căn bệnh, một hội chứng rối loạn học tập. Có lẽ đó là chứng tăng động, hoặc có lẽ cô bé cần sớm được can thiệp y tế. ...